Thứ Bảy, 25 tháng 3, 2017

Nhìn trong khoảng chuyện người dân cày ly nông và người dân cày ở lại

Câu chuyện mở rộng hạn điền rõ ràng khiến cho năng suất chế biến nông nghiệp tăng cao. Thế nhưng khiến lúa có khiến cho đời sống nông dân khá lên không và khi tích trữ ruộng nương và cơ giới hóa phổ thông nông dân sẽ nghỉ việc làm?

TS. Đặng Kim Sơn: Câu chuyện về lúa là câu chuyện cần thiết, nhưng gắn với khía cạnh hạn điền theo một góc độ khác.

Ví như mà muốn tăng hiệu quả chế biến lúa lên thì việc đầu tiên là phải tăng diện tích: ví như một hộ gia đình đóng chai một vài sào lúa thì chẳng thể nào có doanh thu ổn được, chứ đừng nói là giàu, nhưng nếu chỉ cần tăng diện tích lên mức độ độ một số héc ta thì ngay cả chỉ trồng lúa chắc chắn sẽ có lợi nhuận.

Việc tăng qui mô sản xuất mở ra cơ hội áp dụng cơ giới hóa, tăng năng suất công trạng, dùng nước dè xẻn hơn, câu kết khoa học khoa học để phát triển khối lượng nông sản giống hệt có qui mô lớn hơn sẽ dẫn đến tăng doanh thu cao hơn. Chưa nói tới chuyển sang khiến cho nông nghiệp đa canh liên hiệp với lúa.

Dĩ nhiên, câu chuyện chính ở đây là làm thế nào để người dân cày sẽ có đời sống khá hơn. Mở mang hạn điền, sẽ mở cơ hội cho một số người dân cày tiếp diễn gắn bó với ruộng đồng, và sẽ có những người nông dân ly hương.

Về lý thuyết, khi nông nghiệp đẩy công trạng ra khỏi ruộng rẫy thì nhà máy và công xưởng phải hút công trạng tham gia, và hút vào không chỉ để người ta làm việc mà hút tham gia để họ thay đổi thân phận, tức là anh nông dân được thay bằng anh người lao động, anh viên chức hay anh kinh doanh. Cái đáng thấp thỏm nhất, nghi vấn đặt ra hiện nay, là tình cảnh kinh tế - phường hội của vn lại không cho nhân tố đó diễn ra dễ dãi.

Mở mang hạn điền là hướng đi biểu lộ ý thức đổi mới quyết liệt. Ảnh: Lê Hoàng Vũ/Báo Đầu Tư

Ngành kĩ nghệ trong mấy chục năm vừa mới đây dù rằng tăng trưởng trên nhị con số, nhưng vận tốc lôi cuốn công phu tăng rất ít. Các phục vụ của chúng ta lôi cuốn tham gia công phu đa dạng hơn, nhưng toàn các phục vụ “không chính thức”, tức là người đi làm cho không có phù hợp đồng, không có bảo hiểm, không có tương lai.

Còn bộ máy nhà nước phình quá, hiện thời chỉ có giảm bớt đi, chẳng thể gia tăng được. Tóm lại, nông nghiệp thì đẩy công sức ra, nhưng phi nông nghiệp lại không hút công trạng tham gia, câu chuyện tưởng là vướng ở thị trường đất đai, nhưng thật ra là vướng ở thị trường công huân.

Với chuyện mở rộng hạn điền thì chúng ta sẽ giải quyết nguy cơ đó như thế nào?

Để khắc phục câu chuyện về công huân thì chúng ta phải xử lý tốt bài toán tái cơ cấu lại nền kinh tế.

Nền kinh tế của vietnam trong 30 năm thay đổi vừa qua có khía cạnh thành công là đã phần nào sản xuất theo quy luật chế độ hoạt động mua bán, nhưng lại có góc cạnh không thắng lợi tức thị đã theo quy luật cách thức hoạt động mua bán thì điều đầu tiên phải phụ thuộc ưu điểm so sánh.

vietnam có nhị lợi thế: một là công sức (loài người phổ biến, trẻ, có năng lực, sáng tạo, chuyên cần), nhị là có nông nghiệp rất mạnh (đất đai, thời tiết, thiên nhiên và công lao chuẩn bị). Nhưng kinh tế vietnam lại không đầu tư vào đấy, toàn cục tài sản vật chất phường hội trong 30 năm qua 95% là đầu cơ tham gia công nghệ và phục vụ.

Và trong công nghiệp và kinh tế thành phố cũng đầu cơ vào đông đảo lĩnh vực mà chúng ta không hữu ích thế, như xi măng, sắt thép, đóng tàu,… và về chính sách thì một loạt những thứ trợ cấp, bảo vệ, đầu tư công, đầu tư nước ngoài đều dồn cả vào đấy, chính vì thế cho nên nhóm lao động dồi dào của chúng ta, mà chúng ta gọi là độ tuổi vàng đã vung phí đi mất 2/3 thời gian rồi, nhiều năm kinh nghiệm lắm chỉ còn 1/3 quĩ thời điểm tới đây nữa thôi.

Tương tự như thế, sức mạnh của chúng ta về nông nghiệp, đáng nhẽ ví như chúng ta tạo ra một nền nông nghiệp theo chiều sâu (đóng hộp, theo hiệu quả, theo chất lượng, theo trị giá, bằng khoa học kĩ nghệ,…) thì sức lớn của nông nghiệp chúng ta sẽ hơn gần như. Nhưng chúng ta lại phụ thuộc một cái nền nông nghiệp khai thác tài nguyên, sử dụng phổ thông vật tư, rộng rãi công huân, chạy theo item rẻ, bán tham gia thị trường dễ tính,… cho nên là chúng ta làm hoang toàng toàn bộ khoáng sản và khiến phung phí phần đông thời điểm.

Trong đó có cả câu chuyện lãng phí đất đai, hàng chục năm không dám sử lý yếu tố hạn điền, yếu tố đa canh chế biến nông nghiệp, điều đất nông lâm trường,…Rõ ràng câu chuyện đã là quá chậm rì rì.

Đã đến lúc cuộc sống buộc chúng ta phải kiên quyết bẻ lái, thay đổi lại, không chỉ tái cơ cấu riêng trong ngành nghề nông nghiệp mà cần thiết hơn là phải khiến cái việc chúng ta cứ nói suốt sa sả suốt mấy năm nay là tái cơ cấu nền kinh tế, đổi mới mô hình lớn mạnh.

Nhưng tái cơ cấu như thế nào? Theo tôi, phải định hướng quay về đúng cơ chế thị trường là là phát huy lợi thế tự nhiên của giang sơn là tài nguyên con người và chế biến nông nghiệp.

Nước lớn Trung Quốc nằm kế bên chúng ta đã được cả quả đât công nhận là công xưởng của thế giới rồi, điểm hay của họ là công nghiệp rõ ràng rồi, từ công nghiệp nhẹ đến công nghệ nặng.

Tôi nghĩ là con đường thoát cho kinh tế Việt Nam phải là đoạn đường phát hành một nền kinh tế phục vụ, vì đó chính là một nền kinh tế dồn vào một chỗ huy động sức công phu của nhân loại, sử dụng trí não của loài người, sử dụng sự khôn khéo, kĩ năng của con người trực tiếp khiến ra của cải vật chất.

Trong nền kinh tế phục vụ trong khoảng thấp tới cao, có đỉnh là phục vụ phần mềm, Công nghệ Thông tin, kiến tạo, giải đáp, chuyên gia…, cũng có phần ở giữa rất là mênh mang như y tế, giáo dục, liên lạc vận vận chuyển, văn hóa, nghệ thuật,… và có cả cái phần rất rộng ở bên dưới nữa như là giúp việc, thợ xây đắp, bảo vệ nông nghiệp, thủy thủ, quân sự,…. Với một cái nền thị trấn hội và chính trị bất biến như vietnam thì tôi nghĩ đây là thời cơ rất khả quan cho chúng ta bắt tham gia thị trường ấy.

Thời điểm cách đây không lâu những nước giàu sang như Singapore, dồn vào một chỗ vào cái đỉnh cao, bao nhiêu người cần chữa bệnh, bao lăm người cần tập huấn thì tới đấy. Những nước gian khổ, như Philippines, thì toàn tập trung vào những chỗ thấp, như bao nhiêu người nấu bếp, bao nhiêu người giữ trẻ, bao nhiêu người giúp việc nhà thì họ đi họ khiến cho.

Các nước nhàng nhàng, chẳng hạn như China, thì bao lăm người xây dựng, bao nhiêu người làm cho công nghệ, bao lăm người lắp ráp, thì thuê người ở đấy đi.

Còn bản thân người vn không chịu lùi, họ cũng chủ động tiến vào nền kinh tế dịch vụ. Ở trong nước thì người giúp việc, cửu vạn, xe ôm ấp, quán ăn, karaoke, xây đắp, mua sắm… . Ở ngoài nước thì phần mềm, tin học, khiến tóc, nấu ăn, xây dựng, thủy thủ, nông nghiệp….

Nhưng đó mới chỉ là tự phát để mưu sinh, cũng như người dân cày phá rào ra làm đồng khoán, người kinh doanh tự buôn thúng sắm sửa trên thị trường “chợ đen” lúc trước chứ chưa có chiến lược, chính sách, chủ trương của nhà nước, chưa có công ty, chưa có hiệp nghị. Không khách hàng nào đầu cơ cho họ, không ai bảo vệ, không khách hàng nào nghiên cứu hoạt động mua bán, kĩ nghệ, không ai bảo hiểm những người đó, không bạn nào đào tạo những người đó, không ai tiến công thuế những người đó cả.

Tôi nói khoáng sản lớn nhất của chúng ta đang và phải khai thác là con người. Còn nông nghiệp thì chúng ta nói đa dạng rồi, nhưng về bản chất cung cấp (vốn, kỹ thuật kĩ nghệ, cơ sở hạ tầng,…) thì cũng trong cùng tình trạng bị chẳng chú ý tương tự.

Ông có theo dõi cuộc gặp gỡ của Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc với các đơn vị trong An Giang không? Ông thấy thế nào, những kết luận của ông đã đáp ứng được tình hình chưa?

Có. Vừa qua Thủ tướng đi khá nhiều đến các vùng đóng chai nông nghiệp. Trước đấy, Thủ tướng nói điều tôm ở bán đảo Cà Mau, rồi Thủ tướng lên Tây Nguyên nói về vấn đề cà phê, và vừa rồi Thủ tướng về Đồng bằng Sông Cửu Long nói về lúa gạo.

Chúng ta còn có thể kể ra thêm nhiều nông phẩm ý tưởnrg khác như chè, hạt tiêu, hạt vấn đề, đồ gỗ,… chúng ta phải biến toàn bộ những ngành nghề hàng đấy thành các mũi nhọn ý tưởnrg cho ngành nông nghiệp, như ban nãy tôi nói về mũi nhọn của lĩnh vực kinh tế dịch vụ.

Một khi nó đã là một cái lĩnh vực kế hoạch của nước nhà thì nó phải biểu thị ở với Quy tắc, chính sách, doanh nghiệp, kế hoạch, quy hoạch, đầu cơ công…

Lực lượng chuyên gia, các ông có cảm thấy thông điệp nào từ phía trên đòi hỏi bản thân mình tham gia hoạch định kế hoạch đó không?

Chính phủ có các hoạt động rất mạnh bao quanh các điều phát hành kinh tế, xung quanh tạo ra IT, tạo ra ngao du, những hoạt động rất mạnh xung quanh thu hút công ty phát triển đầu cơ vào nông nghiệp, rất mạnh trong cái việc vận dụng nông nghiệp công nghiệp cao.

Đã có những tín hiệu rất mới, rất đúng hướng. Chúng ta cực kì chờ mong là hướng đi đã khởi đầu hiện ra lên rồi cần mau lẹ trở thành hành động.

Xin cám ơn ông.

Theo Huỳnh Phan

Vietnamnet


Xem thêm: máy bơm tăng áp

Tác giả:

Công ty TNHH Thuận Hiệp Thành là đại lý máy bơm nước chính hãng lớn nhất tại Việt Nam. Cam kết bán máy bơm nước giá rẻ, chất lượng nhất. Chế độ hậu mãi hấp dẫn chỉ có tại Máy Bơm Công Nghiệp.

Facebook Comment

0 nhận xét: